Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016

Đức Quốc một năm sau cuộc khủng hoảng người tầm trú


09.09.16

Cách đây một năm, với câu nói “Chúng ta có thể làm được” (Wir schaffen das), nữ Thủ tướng Đức Angela Merkel đã mở cửa biên giới để sẳn sàng đón nhận trên một triệu người tỵ nạn mà phần lớn là người Syria.
Biến cố cho đến nay vẫn còn đường gọi là “cuộc khủng hoảng người tỵ nạn” đã bắt đầu vào mùa Xuân năm 2015 khi những  chuyến xe lửa chở người tầm trú đầu tiên xuất phát từ Budapest, Hung Gia Lợi đã đến Munich, dân chúng Đức đã vỗ tay đón chào nồng nhiệt. Ngày 31 tháng 8, thủ tướng Merkel nói lên câu để đời “Chúng ta có thể làm được”. Không những dân chúng ủng hộ bà mà rất nhiều chính trị gia cũng đứng sau lưng bà. Do đó, hai ngày cuối tuần 4-6 tháng 9, khi những chuyến xe lửa chở người tỵ nạn kế tiếp được cho phép đi vào Đức, các chính trị gia ở cấp cao nhất trong chính phủ đã mở rộng vòng tay để đón tiếp họ. Và cuối cùng, ngày 13 tháng 9, chính phủ Đức quyết định không đóng cửa biên giới với Áo Quốc để cho hàng trăm ngàn người tầm trú được phép vào Đức. Mặc dù việc kiểm soát biên giới giữa các nước vẫn được duy trì, người tầm trú đã không bị xua đuổi. Đây là tín hiệu cho thấy Đức vẫn mở cửa để tiếp nhận người tỵ nạn.
Nhưng khẩu hiệu được bà Merkel đưa ra với hy vọng giải quyết được cuộc khủng hoảng người tầm trú hiện đang gây chia rẽ tại Đức. Đức Quốc dưới sự lãnh đạo của bà có thật sự giải quyết được cuộc khủng hoảng không?
Trong một năm qua, nhất là kể từ ngày 2 tháng 9 năm 2015, sau khi hình ảnh của bé trai người Syria 3 tuổi tên là Alan Kurdi chết đuối và trôi dạt vào bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ được phổ biến trên khắp thế giới, đã có hơn một triệu người tầm trú tìm đến Đức. Họ ra đi từ Syria, A Phú Hãn, Bắc Phi và vùng Vịnh Balkan. Trong vòng 6 tháng vừa qua, đã có khoảng 220.000 người tầm trú được chính thức đón nhận tại Đức. Nhưng con số này hiện ngày càng sút giảm. Tưởng đã có thể giải quyết được cuộc khủng hoảng và mở rộng cửa để đón nhận người tỵ nạn, nay bà Merkel tuyên bố sẽ hạn chế số người tỵ nạn xin vào Đức. Theo thống kê, dạo tháng Giêng, đã có  92.000 ngàn người được cấp quy chế tỵ nạn. Nhưng trong tháng 7 vừa qua, con số này chỉ còn khoảng 16.000 người.
Có hai lý do khiến con số người tỵ nạn tại Đức sút giảm. Một là: tình trạng hỗn loạn do làn sóng người tầm trú tạo ra trong những tháng qua đã khiến cho các nước Đông Nam Âu Châu đóng cửa biên giới của họ. Hai là: do thỏa thuận với Liên Âu, Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang tìm cách ngăn ngừa để người tầm trú không thể đến Âu Châu. Nhưng kể từ sau cuộc đảo chính bất thành tại Thổ Nhĩ Kỳ, thỏa thuận mà nước này đã ký với Liên Âu rất có thể sẽ không còn giá trị. Trước cuộc chiến ngày càng khốc liệt, người dân Syria vẫn tiếp tục tìm cách ra đi bằng mọi giá.
Ngay từ  những tháng đầu của cuộc khủng hoảng người tầm trú,  số nhân viên của Văn phòng Di dân và Tỵ nạn của Chính phủ Đức, từ 2300 người đã tăng lên 8000 người. Trong 7 tháng vừa qua, Văn phòng này đã duyệt xét đơn xin tầm trú của trên 330.000 người. So với cùng một thời kỳ vào năm ngoái, con số này đã tăng đến 146 phần trăm. Hiện đơn của trên nửa triệu người vẫn chưa được cứu xét.
Nhưng được công nhận là tỵ nạn hay không, hiện đã có khoảng một triệu người tầm trú được chính phủ Đức cung cấp nơi cư trú. Tại các thành phố và thị trấn nhỏ, người tầm trú tìm được nhà ở dễ dàng hơn tại các đô thị lớn. Tại Bá Linh, hàng chục trung tâm thể dục thể thao vẫn còn được sử dụng để đón nhận người tầm trú. Giới hữu trách cho biết các trung tâm dã chiến trong thành phố này hiện đang là nơi cư trú của trên 5 ngàn người.
Nhưng vấn đề lớn nhất hiện đang được đặt ra cho Chính phủ Liên bang Đức chính là làm thế nào để giúp hàng trăm ngàn người tỵ nạn hội nhập vào cuộc sống mới. Học ngôn ngữ Đức và hội nhập văn hóa là bước đầu quan trọng nhất đối với người tỵ nạn. Dĩ nhiên chỉ có những người tầm trú nào được nhìn nhận là người tỵ nạn và quyết tâm ở lại Đức mới được phép theo học ngôn ngữ và các khóa hội nhập văn hóa. Chẳng hạn tính cho đến cuối tháng 7 vừa qua, đã có khoảng 80.000 người A Phú Hãn nộp đơn xin tỵ nạn, nhưng họ đã không được nhìn nhận là người tỵ nạn và như vậy chưa được phép theo học ngôn ngữ và các khóa hội nhập văn hóa.
Riêng trẻ con tầm trú còn đặt ra một vấn đề khác cho chính phủ Đức. Theo thống kê của Bộ Giáo Dục Liên Bang, đã có 325.000 trẻ em và vị thành niên được hội nhập vào hệ thống giáo dục của Đức trong năm 2014 và 2015. Hiện các em này chiếm khoảng 2 phần trăm tổng số học sinh Đức trên toàn quốc. Để đáp ứng nhu cầu của các em học sinh tỵ nạn này, các trường cần phải có thêm giáo viên và nhân viên xã hội được đào tạo riêng để làm việc với các em bị chấn thương tâm lý. Trên toàn quốc, đã có thêm 12.000 giáo viên mới để đáp ứng với nhu cầu của các học sinh tỵ nạn. Theo một nghiệp đoàn đại diện cho các nhà giáo và khoa học gia, cần phải có thêm 20.000 giáo viên mới có thể đáp ứng với các nhu cầu mới. Chỉ riêng trong lãnh vực giữ trẻ, cần phải có thêm 58.000 nhà giữ trẻ mới có thể lo cho những đứa trẻ đã đến Đức trong năm 2015 vừa qua. Và cùng với các nhà giữ trẻ này cũng cần có thêm 9.400 nhân viên mới  có thể đáp ứng nhu cầu.
Cũng trong nỗ lực giúp người tỵ nạn hội nhập vào cuộc sống mới,  từ vài tháng nay, đã có trên 100 công ty tham gia vào sáng kiến có tên là “Us Together” (chúng ta cùng làm việc với nhau). Cho tới nay đã có 1800 người tỵ nạn được cho tập sự trong các công ty này; trên 500 người đang được huấn luyện và trên 400 người đã có việc làm toàn phần. Nhưng Thủ tướng Merkel cho rằng những con số trên đây vẫn còn quá nhỏ. Nhìn chung, số người tỵ nạn gia nhập vào thị trường lao động của Đức vẫn còn rất ít. Theo Phòng Lao Động Liên Bang, trong tháng 7 vừa qua, đã có 322.000 người tỵ nạn ghi tên tìm việc làm. Đây là những người đã được chính phủ cấp quy chế tỵ nạn. Nhiều người vẫn còn đang thất nghiệp. Tuy nhiên, phần lớn đều còn trẻ. Thông qua chương trình giáo dục và đào tạo, Chính phủ  Đức hy vọng rằng những người trẻ này sẽ được hội nhập một cách dễ dàng hơn vào thị trường lao động.
Liên quan đến vấn đề hội nhập của người tỵ nạn, nhiều người Đức cũng lo ngại về những hoạt động phạm pháp của họ. Chuyện một số người di dân và tỵ nạn tấn công tình dục các phụ nữ Đức trong đêm giao thừa 2016 đã khiến cho một số người Đức nêu lên câu hỏi: đón rước người tỵ nạn có phải là rước cả tội ác vào đất nước không? Dĩ nhiên, trong số một triệu người làm sao tránh khỏi những thành phần bất hảo. Nhưng các số thống kê của chính phủ cũng cho thấy tình trạng phạm pháp nơi người tỵ nạn chẳng cao hơn so với người dân Đức. Theo các số liệu của cảnh sát, tỷ lệ phạm pháp tại Đức trong năm 2015  đã  tăng 4 phần trăm so với năm trước. Dĩ nhiên, mức gia tăng này được gán cho làn sóng người tầm trú đã đến Đức.
Nhìn dưới một góc cạnh nào đó, cuộc khủng hoảng người tỵ nạn đã khiến cho tỷ lệ phạm pháp gia tăng. Nhưng nếu công bình mà xét thì người tỵ nạn và di dân là nạn nhân hơn là tác nhân. Chỉ trong năm nay đã có không dưới 600 vụ tấn công vào các trung tâm cư trú của người tỵ nạn. Trong năm 2015 vừa qua, con số những vụ tấn công như thế đã lên đến trên 1000 vụ. So với năm trước đó, con số này cao gấp 5 lần.
Một trong những biện pháp mà Chính phủ Đức đề ra để đối phó với làn sóng người tầm trú tìm đến Đức là trục xuất những người không được nhìn nhận là tỵ nạn. Theo thống kê, hiện có trên 220.000 người nằm trong danh sách phải bị trục xuất ra khỏi Đức. Trong số này có 172.000 người được dung chấp để ở lại Đức vì tình trạng chiến tranh tại đất nước của họ. Ngoài ra cũng có một số lý do khác để trì hoãn việc trục xuất người tầm trú. Chẳng hạn một số đặt chân đến Đức mà trên người không còn hay không có bất cứ giấy tờ nào. Rất có thể đất nước của họ không muốn đón nhận họ trở lại. Cũng có trường hợp vì bệnh tật không thể di chuyển, người tầm trú được phép cho lưu lại tại Đức. Cũng không thiếu người tầm trú, một khi nhận được lệnh trục xuất, đã tìm cách đi lẩn trốn.
Nhìn chung, khẩu hiệu “Chúng ta có thể làm được” của Thủ tướng Merkel để đối phó với cuộc khủng hoảng tỵ nạn đã không thành công. Chính phủ Merkel không những đã không giải quyết được cuộc khủng hoảng mà còn tạo ra chia rẽ trong sinh hoạt chính trị cũng như đời sống xã hội. Đảng Dân chủ Kitô giáo đang cầm quyền và Đảng CSU (Liên minh Xã hội Kitô giáo tại Tỉnh bang Bavaria) vốn là một đồng minh của Đảng Dân chủ Kitô giáo, hiện đang kình chống nhau. Đảng đối lập dân túy “The Alternative for Germany” (Một giải pháp khác cho Đức quốc) gọi tắt là AfD, mặc dù chỉ mới được thành lập dạo tháng 4 năm 2013, ngày càng được dân chúng Đức ủng hộ. Thoạt tiên phát sinh như một phong trào chính trị qui tụ những thành phần bất mãn với cách giải quyết cuộc khủng hoảng đồng Âu kim cũng như chính sách di dân và tỵ nạn của Thủ tướng Merkel, đảng này không công khai chống lại dân chủ như đảng Tân Đức Quốc Xã NPD, nhưng cũng có khuynh hướng bài ngoại và chống người tỵ nạn.
Cuộc khủng hoảng người tỵ nạn hiện đang làm đảo lộn chính trường Đức và phân hóa xã hội nước này. Đã và đang có không biết bao nhiêu người Đức xung phong giúp đỡ người tỵ nạn ở những nơi chính phủ hoặc quá chậm trễ hoặc hoàn toàn bất lực. Nhưng bên cạnh đó cũng không thiếu những người Đức lo sợ rằng người tỵ nạn đang làm thay đổi bộ mặt của đất nước họ. Óc bài ngoại ngày càng gia tăng. Nhiều người xuống đường để phản đối điều họ đang nhìn thấy như hiện tượng “Hồi giáo hóa nước Đức”. Hồi tháng 10 năm ngoái, một tổ chức có tên là “Pegida”, tức Phong trào “Người Âu Châu ái quốc chống lại việc Hồi giáo hóa Âu Châu”, đã tổ chức một cuộc xuống đường rầm rộ tại thành phố Dresden. Tại nhiều nơi, dân chúng ngăn cản việc cấp nơi cư trú cho người tỵ nạn và các chính trị gia bị dán cho nhãn hiệu “phản bội”.
Thủ tướng Đức đã không ngừng cố gắng trấn an dân chúng rằng “Đức vẫn mãi mãi là Đức, với tất cả những gì là cốt lõi và thiết thân nhất đối với người Đức”.  Nhưng hiện nay nhiều người Đức vẫn không biết được liệu những rạn nứt mà khẩu hiệu “chúng ta có thể làm được” của Thủ tướng Đức đã tạo ra, có thể được hàn gắn không.
Theo http://www.spiegel.de/international/europe/taking-stock-one-year-after-the-arrival-of-refugees-in-germany



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét