Chu Văn
Sự tàn bạo dã man của Vladimir Putin trong cuộc chiến
tranh xâm lăng Ukraine đã khiến cho nhiều người cho rằng lương tâm nhân loại đã
thức tỉnh. Thức tỉnh trước những hành động man rợ của tên đồ tể này đã đành, mà
quan trọng hơn chính là thức tỉnh trước sự dối trá trắng trợn của hắn. Không gì
bỉ ổi cho bằng biện minh cho tội ác bằng những lời dối trá và lật lọng mà không
một người nào còn có chút lương tri có thể chấp nhận được.
Có người đã tóm tắt một cách rất chính xác những lời dối
trá trâng tráo của Putin:
“Putin tuyên bố Ukraine muốn gia nhập NATO,
đây là một đe dọa với sự ổn định của nước Nga nên...ĐÁNH.
Putin nói Ukraine có vũ khí nguyên tử nên...ĐÁNH
Putin giải thích muốn ủng hộ đám ly khai ở
Donbass và XYZ nên...ĐÁNH
Putin lại nói rằng muốn diệt đám quốc xã ở
Ukraine nên...ĐÁNH
Và vừa rồi hắn nói: Trước sau gì rồi cũng phải
ĐÁNH Ukraine.
Dường như Putin và Trump có cùng dòng họ hoặc
ít nhất là sở hữu một gen đột biến giống nhau - gen nói láo. Nói láo không biết
xấu hổ, nói dối không cần một bằng chứng giả tạo.
Thật là trơ trẽn. Trước đây tôi chưa bao giờ
có ác cảm gì với người Nga, tôi thấy họ hiền lành, bình thường, không tự cao tự
đại. Tôi cũng chưa bao giờ nghe thấy chuyện phân biệt đối xử với người Nga ở
châu Âu. Thế nhưng, bây giờ tôi mới biết là không chỉ bị phân biệt đối xử, mà
người Nga còn sắp bị tiêu diệt như người Do Thái!
Ngày 3-4-2022, ở Berlin và nhiều thành phố
khác trên nước Đức đã diễn ra một cuộc biểu tình bằng xe hơi của người Nga.
Trên kính sau của một chiếc xe có biểu ngữ “No Fascism” (Nói không với chủ
nghĩa phát xít) với biểu tượng NATO bị gạch chéo.
Theo tôi, nếu Putin và người Nga làm những
chuyện này nhiều lần trước cuộc chiến Ukraine thì có lẽ hợp lý hơn. Nhưng cuộc
biểu tình diễn ra vào ngày thứ 38, sau khi Nga xâm lược Ukraine.
Và tôi đươc biết thêm (qua một bài báo): Ở Nga việc sử dụng
Holocaust (cuộc tàn sát người Do Thái do Hitler chủ xướng trong thời Đệ nhị Thế
chiên) làm công cuộc cho chính trị đã mang tính truyền thống. Họ đang biến thủ
phạm thành nạn nhân và ngược lại!” (1)
“Biến thủ phạm thành nạn nhân và ngược lại” cho nên những
tên đồ tể cũng thường đảo ngược bậc thang các giá trị đạo đức. Họ trang điểm
khuôn mặt của mình bằng một lớp phấn đạo đức giả.
Tôi không ngạc nhiên chút nào khi nhìn thấy Putin trong
nhà thờ chính tòa Đấng Cứu Thế của Chính Thống Giáo ở Thủ đô Mạc Tư Khoa trong
ngày Lễ Phục Sinh 24 tháng Tư vừa qua. Nhưng không gì bỉ ổi bằng vừa tàn sát
người dân vô tội ở Ukraine lại vừa gởi đi một thông điệp Phục Sinh để đề cao “những
lý tưởng và giá trị đạo đức cũng như niềm tin vào sự sống, lòng thiện hảo và
công lý”. Riêng trong lời chúc mừng Phục Sinh dành cho Thượng phụ giáo chủ
Chính Thống Nga Kirill, Putin viết: “Trong những ngày nghỉ lễ Phục Sinh, tâm hồn
các tín hữu tràn ngập một niềm vui đặc biệt, một nỗi khao khát làm điều thiện
và giúp đỡ những người túng thiếu”. “Làm điều thiện” như Putin đang hiểu và thực
thi chính là giết người và giết người vô tội vạ!
Dường như Thượng phụ Kirill, người lúc nào cũng sát cánh
bên Putin cũng hiểu như thế về “lòng thiện hảo và công lý” cũng như thế nào là
“làm điều thiện”. Ông đã chúc lành cho các binh sĩ Nga trước khi họ lên đường
xâm lăng Ukraine. Trong sứ điệp Phục Sinh năm nay, ông cũng chỉ lập lại những
công thức sáo ngữ chứ không hề lên án hành động xâm lăng ngang ngược và tàn bạo
của Putin tại Ukraine.
Tựu trung, Putin đã dối trá và Kirill, lẽ ra là tiếng nói
của sự thật và lẽ phải rốt cục cũng phụ họa theo. Chỉ tội nghiệp cho người dân
Nga. Họ cũng chỉ biết hòa nhịp với dàn đồng ca ấy mà thôi. Trong những ngày đầu
khi Putin cho tiến quân xâm lăng Ukraine, đã có hàng chục ngàn người xuống đường
phản đối chiến tranh. Nhưng trong những tuần lễ gần đây, những cuộc biểu tình
như thế ngày càng trở nên hiếm hoi. Dĩ nhiên, dân chúng Nga có lý để sợ, bởi vì
Putin đã ra lệnh giam tù 15 năm những ai dám lên tiếng phản đối cuộc xâm lăng
Ukraine của hắn. Nhưng sự sợ hãi chỉ là một phần của câu chuyện. Thực tế cho thấy
rất đông người Nga đang đứng đàng sau lãnh tụ đồ tể của họ. Trước cuộc xâm
lăng, mức ủng hộ dành cho Putin chỉ có gần 70 phần trăm. Một tháng sau điều được
gọi là “chiến dịch quân sự đặc biệt” tại Ukraine, tỷ lệ ủng hộ dành cho hắn lên
đến 83 phần trăm. Cuộc chiến không chỉ diễn ra ở Ukraine, mà cũng xâu xé người
Nga không ít. Không thiếu người Nga hiện đang kết án và tố cáo bạn hữu, láng giềng,
đồng nghiệp và ngay cả người thân của mình nếu họ không ủng hộ cuộc chiếm xâm
lược của Putin. Trong một bài diễn văn, chính Putin đã khuyến khích và nuôi dưỡng
cuộc “nội chiến” ấy khi ca ngợi những người biết phân biệt ai là “những người
yêu nước thực sự và ai là những kẻ phản quốc”.
Dĩ nhiên, trong một chế độ độc tài khát máu như Nga hiện
nay, tỷ lệ ủng hộ 83 phần trăm dành cho Putin có thể chỉ nói lên một nửa sự thật.
Khi sự sợ hãi bao trùm cả nước thì những con số cũng phải rụt rè ít nói. Ai ủng
hộ, ai phản đối cuộc xâm lược, khó mà nhận diện một cách chính xác. Chỉ có một
điều chắc chắn mà người ta có thể khẳng định về tâm trạng hiện nay của người
dân Nga là: rất đông người Nga, nếu không muốn nói là đa số, hiện đang tỏ ra dửng
dưng và vô cảm trước những tội ác mà Putin đã và đang thực hiện tại Ukraine.
Nói tóm lại, như ký giả Shadi Hamid đã nhận định trong một bài viết được đăng
trên báo The Atlantic, “các chế độ độc tài vặn vẹo tâm hồn con người và bóp méo
các định chế luân lý tự nhiên. Làm như thế, họ khiến cho người công dân, hay
chính xác hơn những người dưới quyền họ, ít phải chịu trách nhiệm hơn về mặt đạo
đức. Để hoàn toàn chịu trách nhiệm về mặt đạo đức, con người phải được tự do để
chọn lựa giữa đúng và sai. Nhưng một sự chọn lựa như thế sẽ trở nên khó khăn
hơn nhiều trong một chế độ độc tài. Không phải ai cũng có thể can đảm và hy
sinh mạng sống và cuộc sống của mình để làm điều đúng “(2).
Những nhận định trên đây của ký giả Shadi Hamid về thế đứng
của người dân Nga trước cuộc chiến xâm lược của Putin tại Ukraine không thể
không đưa tôi trở về với quê hương Việt Nam, nhứt là trong những ngày cuối
tháng Tư hằng năm. Cuộc chiến tranh giữa Miền Nam tự do và Miền Bắc cộng sản
thiết yếu là cuộc chiến giữa Sự Thật và Dối Trá. Giữa thập niên 1950, vừa bước
vào tuổi khôn, không cần phải được tuyên truyền, thực tế của những vụ ám sát đã
mang đến cho một đứa trẻ như tôi niềm xác tín sâu xa rằng cộng sản là những người
“nói dối như Vẹm”. Rồi khi cộng quân đã
công khai xuất đầu lộ diện tại Miền Nam tôi lại càng thấy rõ hơn bộ mặt dối trá
của người cộng sản. Cuộc chiến mà các
lãnh tụ cộng sản gọi là “thần thánh” dưới chiêu bài “giải phóng” Miền Nam mà thực
chất là một cuộc xâm lược. Bao nhiêu người dân Miền Bắc đã bị lừa vì hai chữ
“giải phóng”. Một “bộ đội” Dương Thu Hương đã ngồi bệt xuống vệ đường giữa Sài
Gòn trong ngày “giải phóng” để ôm mặt khóc khi biết mình bị lừa. Chính ngày Miền
Nam được “giải phóng”, một nghệ sĩ Ái Vân đã hăm hở mang theo 2 cân gạo để tặng
cho bà con ở Sài Gòn, vì người dân Miền Nam phải đói khổ trong hàng bao nhiêu
năm trời dưới sự đô hộ của Mỹ.
Cùng với ý thức hệ cộng sản mà “bên thắng cuộc” đã áp đặt
lên Miền Nam, mặc dù chính họ cũng chẳng hiểu và cũng chẳng tin, họ cũng bao
trùm lên cả nước sự dối trá. Những kẻ thống trị dối trá. Người bị trị cũng phải
dối trá. Nhà văn Bùi Ngọc Tấn, người sau khi ra tù đã viết quyển tiểu thuyết tự
thuật nổi tiếng “Chuyện kể năm 2000”, đã lột tả triết lý sống rất sinh động của
người Việt Nam trong chế độ cộng sản hiện nay: “muốn tồn tại và vinh thăng trong cái xã hội ấy thì phải biết vờ, vờ
nói, vờ nghe, nghĩa là khi nói, biết mình nói dối nhưng vẫn phải vờ nói dối một
cách thành thật, khi nghe, biết mình không muốn nghe những vẫn phải vờ nghe một
cách thành khẩn”(3).
Tôi chỉ sống trong chế độ dối trá ấy hơn 5 năm. Mặc dù đã
chuẩn bị tinh thần để sống trong chế độ ấy, tâm hồn tôi cũng đã bị vặn vẹo,
nhân cách của tôi cũng bị thui chột. Tôi cũng đã chạy theo “dòng chảy” người ta
sao tôi vậy, nghĩa là cũng “vờ” để sống. Thoát khỏi chế độ dối trá ấy là để sống
tự do. Và tự do luôn đi với trách nhiệm. Trách nhiệm mà tôi cho là quan trọng
và ý nghĩa nhứt đối với một người tỵ nạn như tôi là phải cố gắng thật. Người ta
có thể thoát khỏi một chế độ độc tài dối trá mà vẫn mang theo sự dối trá như một
thứ “bửu bối”. Tôi nghĩ đến không ít những người đồng bào ruột thịt của tôi, những
người đã trốn khỏi chế độ cộng sản dối trá, nhưng lại sùng bái những lãnh tụ dối
trá.
Dối trá là một bản năng tự nhiên của mọi sinh vật. Các
chuyên gia tâm lý và các nhà sinh vật học theo thuyết tiến hóa cho rằng lừa dối
đã được khắc ghi trong bản chất của mọi sinh vật. Để sinh tồn, cây cỏ biến dạng để trông giống côn trùng và côn trùng cũng biết biến dạng
để trông giống cây cỏ. Thú vật cũng biết dùng đủ mọi “thủ đoạn” để thu hút “bạn
tình” hay đánh lừa kẻ thù. Dù có tiến hóa đến đâu, con người vẫn còn duy trì
cái bản năng dối trá ấy. Nếu chúng ta không nói dối liên tục thì chắc chắn
chúng ta cũng thường xuyên nói dối. Một cuộc nghiên cứu cho biết: cứ trong một
cuộc trò chuyện kéo dài 10 phút, chúng ta nói dối 3 lần và ngay cả nhiều hơn nữa
khi chúng ta sử dụng email hay gởi lời nhắn qua các phương tiện truyền thông hiện
đại (4). Kinh Thánh của Do Thái và Kitô giáo đã khẳng định: “Mọi người đều dối
trá” (Thánh Vịnh 116, 11). Nhưng cũng chỉ có con người mới ý thức được bản năng
dối trá của mình và biết rằng họ chỉ có thể trưởng thành nhờ cố gắng sống thật.
Sống lúc nào cũng là một cuộc chiến đấu giữa sự thật và dối trá. Cũng như cậu
bé người gỗ Pinocchio của nhà văn Ý Carlo Collodi (1826-1890), con người sẽ
không bao giờ là một con người có nhân cách nếu lấy dối trá làm lẽ sống.
Chu Văn
1.Lê Thanh Nhàn, thủ phạm và nạn nhân, sự lật lọng, báo
Tiếng Dân 17-4-2022
2.Shadi Hamid, Why the Russian people go along with
Putin’s war, The Atlantic 23/ 04/2022
3.Nguyễn Giụ Hùng, Vờ, Việt Báo 25/04/2022
4.Dallas G. Denery II, The Devil Wins, Princeton
University Press, 2015, trg 4.