Chu Thập
21.01.20
“Thấy sang bắt quàng làm họ” là chuyện thường tình trên
thế gian này. Cũng như rất nhiều người, tôi cũng thích lân la đến gần những
nhân vật nổi tiếng. Với hy vọng hão huyền kiếm được vài mảnh vụn từ bàn ăn danh
vọng và tiếng tăm của họ. Còn gì sung sướng bằng có được chữ ký của họ hay có
được tấm hình chụp chung với họ. Tôi vẫn còn giữ mãi bức hình chụp với Đức
Gioan Phaolô II hồi cuối thập niên 1990. Tôi vẫn sống mãi với cái cảm giác lâng
lâng khi được bắt tay nhà lãnh đạo của hơn 1.2 tỷ người công giáo này. Dĩ nhiên, trong ký ức của nhà
lãnh đạo tinh thần này hẳn không có bất cứ một dấu vết nào của một tên vô danh
tiểu tốt như tôi. Mỗi ngày gặp gỡ không biết bao nhiêu người, chụp hình chung với
không biết bao nhiêu người và ký tên không biết bao nhiêu lần, các nhân vật nổi
tiếng làm sao nhớ hết mặt mũi chớ đừng nói đến tên họ của những người đã một lần
gặp gỡ họ cách này hay cách khác.
Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump là người có nhiều quyền lực và dĩ nhiên cũng
là nhân vật nổi tiếng nhứt trên thế giới hiện nay. Mỗi ngày ông gặp gỡ và chụp
hình chung với biết bao nhiêu người. Cũng như các nhân vật nổi tiếng khác trên
thế giới, tôi tin chắc là ông cũng không thể nào nhớ hết những cái bắt tay hay
những tấm hình ông chụp chung với người khác. Tuy nhiên, một “thiên tài ổn định”
như ông, với một khối óc thông minh và trí nhớ sắc sảo không ai sánh bì như ông
vẫn thường tự nhận, chắc chắn không thể quên được một số người mà cách này hay
cách khác ông đã có quan hệ với. Thành ra, tôi cứ thắc mắc không hiểu tại sao một
nhân vật hiện đang được nhắc tới rất nhiều trong vụ điều tra luận tội ông là
ông Lev Parnas lại hoàn toàn bị xóa khỏi bộ nhớ của ông. Lev Parnas là một tỷ
phú sinh trưởng tại Ukraine dưới thời nước này còn thuộc Liên Xô. Năm 23 tuổi,
ông đến định cư tại Tiểu bang Florida. Trong một cuộc phỏng vấn mới đây trên
Đài MSNBC, ông này nói rằng “Tổng thống Trump biết một cách chính xác điều đang
diễn ra. Ông biết rõ đường đi nước bước của tôi...Tôi đã không làm bất cứ điều
gì nếu không có sự đồng ý của ông Rudy Giuliani hay của tổng thống”.
Ông Parnas chỉ bắt đầu quan tâm đến chính trị khi ông
Trump ra tranh cử tổng thống. Ông đã tham gia vào các cuộc vận động bầu cử của
ông Trump và trở thành một trong những người đóng góp rất hào sảng cho ứng cử
viên Trump. Theo ký giả Adam Entous của báo The New Yorker, ông Parnas cho biết
đã gặp gỡ với ông Trump rất nhiều lần, nhưng hai người chỉ thật sự “biết nhau”
kể từ khi ông Trump ra tranh cử tổng thống hồi năm 2016. Sau khi ông Trump đắc
cử, ông Parnas trở thành phụ tá đắc lực của ông Giuliani, luật sư riêng của ông
Trump và đại diện cho ông này để thu thập những tài liệu bẩn về cha con ông Joe
Biden, người được xem là một trong những ứng cử viên sáng giá nhứt của Đảng Dân
Chủ và là đối thủ nặng ký của ông Trump trong cuộc bầu cử vào cuối năm nay.
Cùng với lời khai trên đây, ông Parnas cũng trưng dẫn một
số bức hình chụp riêng với Tổng thống Trump. Nhưng Tổng thống Trump vẫn một mực
quả quyết: “Tôi không biết người này!”.
Thật ra không riêng gì ông Parnas, mà hình như bất cứ ai
có dính líu đến bất cứ hồ sơ bất lợi nào cho tổng thống Trump cũng đều bị xóa
khỏi bộ nhớ của ông. “Tôi không biết người này!” đó là câu thần chú rất linh
nghiệm thường được ông Trump tụng niệm mỗi khi gặp rắc rối với người nào đó.
Trong một cuộc họp báo dạo tháng Mười Một năm 2018, khi
được hỏi về ca sĩ nhạc Rap Lil Jon, người đã cho biết ông đã từng gọi anh là “Chú
Tom” (Uncle Tom), Tổng thống Trump trả lời: “Tôi không biết Lil Jon là ai. Tôi
thực sự không biết”. Thật ra, Lil Jon đã hai lần tham gia tranh tài trong
chương trình truyền hình thực tế “The Celebrity Apprentice” của ông Trump.
Trong một “tuýt” bắn đi hồi năm 2012, ông đã từng gọi anh là một “người tuyệt vời”
và là một “người bạn lớn”. Tên của ca sĩ nhạc Rap nổi tiếng này bị xóa khỏi bộ
nhớ của Tổng thống Trump chỉ vì anh dám phê bình cách hành xử tồi tệ của ông.
Cũng vậy, khi một cựu nữ tiếp viên tại Trump Tower tiết lộ
rằng tuy không có sự đồng ý của cô ông đã hôn lên môi cô, Tổng thống Trump thẳng
thừng bác bỏ điều đó cũng bằng câu: “Tôi không biết cô ta và tôi chưa từng gặp
cô ta”.
Đáng ngạc nhiên nhứt có lẽ là số phận của luật sư George
Conway, chồng của bà Kellyanne Conway, cố vấn cao cấp của ông Trump. Bị luật sư
Conway chỉ trích, ông lên Twitter bắn lại cái “tuýt” của giám đốc vận động
tranh cử của ông: “Tổng thống Hoa Kỳ không biết ngay cả ông ta là ai”. Nhưng
sau đó, báo The Washington Post cho phổ biến một lá thư ông viết hồi năm 2006.
Trong lá thư người sẽ là tổng thống thứ 45 của Hoa Kỳ đã cám ơn ông Conway vì
đã giúp ông giải quyết một vấn đề liên quan đến các cao ốc của ông. Trong phần
ghi chú của lá thư, ông còn viết cho ông Conway: “Ông có một tiếng nói thật mạnh.
Chắc chắn đây là vốn liếng không tồi cho một luật sư kiện tụng hàng đầu”.
Bỉ mặt nhứt có lẽ là ông George Papadopolos, một thành
viên của toán cố vấn ngoại giao của ông. Trong một cuộc phỏng vấn với báo The
Washington Post, ông nói rằng ông Papadopolos là một cố vấn về năng lượng và dầu hỏa, một người tuyệt
vời” . Ông còn tuýt cả một tấm hình ghi lại một phiên họp trong đó ông
Papadopolos ngồi cách ông chỉ có 3 người. Vậy mà khi ông này gặp chuyện rắc rối,
Tổng thống Trump vẫn có thể tỉnh bơ tuyên bố: “Tôi không biết ông ta. Tôi thấy
ông ta ngồi đồng bàn với tôi. Đó là điều duy nhứt tôi biết về ông”.
Ông cũng có cùng một giọng điệu đối với Wikileaks, trang
mạng đã từng làm việc với tình báo Nga để phổ biến các điện thư của bà Hilary
Clinton. Trong cuộc vận động bầu cử hồi năm 2016, chính ông là người đã thường
xuyên nhắc đến Wikileaks. Ngay cả trước một đám đông ủng hộ ông, ông đã nói: “Tôi
yêu Wikileaks”. Nhưng khi người sáng lập Wikileaks là Julian Assange bị bắt tại
London, Tổng thống Trump tuyên bố: “Tôi chẳng biết gì về Wikileaks”.
Cay đắng hơn cả có lẽ là trường hợp ông Gordon Sondland,
đại sứ Hoa Kỳ bên cạnh Liên Âu. Ông này đã tặng một triệu Mỹ kim cho ủy ban tổ
chức lễ nhậm chức của ông Trump. Nhờ vậy ông được bổ nhiệm làm đại sứ Mỹ bên cạnh
Liên Âu. Trong cuộc điều tra luận tội ông Trump, ông Sonland cho biết đã từng
nói chuyện qua điện thoại với ông và khai những điều bất lợi cho ông. Phản ứng
trước sự kiện này, Tổng thống tuyên bố: “Tôi không biết nhiều về ông. Tôi không có nói chuyện nhiều với ông”.
Riêng về quan hệ với đương kim Tổng thống Nga Vladimir
Putin, Tổng thống Trump cũng ca một bài tương tự. Từ năm 2015 đến năm 2016, ông
nói rằng ông có “mối quan hệ ” với ông Putin, rằng ông Putin đã tặng cho ông một
món quà, rằng ông đã nói chuyện với ông ta và “biết rất nhiều về ông ta”. Nhưng
kể từ khi có cuộc điều tra về việc Nga can thiệp vào bầu cử nhằm đưa ông lên
làm tổng thống, ông Trump liền khẳng định: “Tôi không biết ông Putin là ai” “tôi
không có quan hệ nào với ông Putin” và “tôi không biết Putin”.
“Tôi không biết người này!”. Dù cho Tổng thống Trump có lập
đi lại câu thần chú này, ông không phải là người đầu tiên sử dụng nó. Ai cũng
biết rằng thánh Phêrô, người môn đệ thân tín nhứt của Chúa Giêsu và về sau được
Ngài đặt làm thủ lãnh Giáo hội, đã từng nói câu đó về Thày mình. Khi Chúa Giêsu
bị bắt, thánh Phêrô cố lẻn vào bên trong sân của dinh vị thượng tế, người đứng
ra xét xử Ngài. Nghe giọng nói của thánh nhân, một phụ nữ mới hỏi ngài có phải
là người đã từng sống với Chúa Giêsu không. Thánh Phêrô liên chối bai bải: “Tôi
thề là chẳng biết người các ông nói đó”. Như Chúa Giêsu đã báo trước, gà chưa kịp
gáy 2 lần thì ông đã chối Ngài đến ba lần. Nghe tiếng gà gáy và nhớ lại lời của
Thày mình, thánh Phêrô liền chạy ra ngoài và Kinh Thánh đã ghi lại: Ngài đã “khóc
lóc thảm thiết”. Hẳn đó phải là những giọt nước mắt đẹp nhứt trong lịch sử của
Kitô Giáo! Tổng thống Trump, người được 80 phần trăm tín hữu Tin Lành tại Mỹ ủng
hộ và người luôn khoe thành tích về việc bảo vệ Kitô Giáo, hẳn rành về câu chuyện
này hơn ai hết!
Đọc lại chuyện của thánh Phêrô và tự vấn lương tâm, tôi
có ý nghĩ: còn để cho lương tâm cắn rứt thì có lẽ ai cũng cảm thấy hối hận và
sám hối vì đã chối bỏ, khước từ hay loại trừ một người nào đó.
Và cả tôi nữa, viết đến đây, tôi chợt nhớ là tôi không những
đã từng “làm ngơ” ai đó mà còn chối bỏ chính căn cước của tôi: một người tỵ nạn,
một người vô tổ quốc, một người từng nghèo đói, một người từng nhờ sự bao dung
của người khác để tồn tại.
Thật buồn thay, tôi cũng đang chối bỏ chính mình!