Kathryn Diss
Chu văn chuyển ngữ
Những cuộc biểu tình rầm rộ và những hành động cuồng nộ đầy bạo động trên
khắp nước Mỹ trông giống hệt như những cảnh nổi bật kéo dài hàng tháng ở Hong
Kong.
Những biểu tượng của chính phủ, như các trụ sở cảnh sát
và tòa nhà chính phủ, đã bị giật sập và đốt cháy.
Tuy nhiên, mặc dù trong căn bản cội rễ của sự phẫn nộ tại
Hoa Kỳ khác với nguyên nhân (dẫn đến những
cuộc biểu tình) của người dân Hong Kong, động lực thúc đẩy phong trào (ở Hoa Kỳ
và Hong Kong) lại giống nhau: đòi hỏi công lý cho mọi người!
Các nhà lãnh đạo trên thế giới, kể cả Hoa Kỳ, đã không ngừng
lên án những hành động tàn bạo của cảnh sát Hong Kong đối với những người biểu
tình đòi dân chủ.
Trong nhiều tháng hồi năm trước, hàng triệu người đã lo lắng
theo dõi, họ dự báo rằng Bắc Kinh sẽ đưa Quân đội Giải phóng Nhân dân đến đàn
áp các cuộc biểu tình theo kiểu tàn sát tại Thiên An Môn (dạo tháng Sáu năm
1989).
Điều đó đã không hề xảy ra.
Năm ngoái, tôi đã có mặt trong giới truyền thông để theo
dõi trong lo sợ khi cuộc biểu tình ôn hòa đầu tiên bên ngoài trụ sở của hội đồng
lập pháp Hong Kong bị nhận chìm trong hơi cay.
Những cuộc biểu tình đã trở nên ngày càng bạo động và hủy
hoại trong hàng tháng trời sau khi thế hệ trẻ nhận thấy không còn có cách nào để
giữ lại thành phố của họ. Chính vì vậy mà họ tìm cách phá hủy các cơ sở kinh
doanh đã từng mang lại quá nhiều thịnh vượng cho Trung Cộng.
Mặc dù người Mỹ gốc Phi Châu đã từng là đối tượng của sự
tàn bạo của cảnh sát tại Hoa Kỳ, nhiều người Mỹ và khắp nơi trên thế giới đều
không chờ đợi để thấy một sự đáp trả mạnh tay như thế trong vùng đất của tự do.
Tại Hoa Kỳ, quyền
phản đối của người công dân được bảo vệ theo tu chính án thứ nhất của Hiến
Pháp. Tuy nhiên, các cuộc biểu tình, mặc dù bùng phát do chính sự tàn bạo của cảnh
sát, trong nhiều trường hợp đã bị đáp trả với nhiều bạo lực hơn.
Lãnh đạo quốc gia cần phải xoa dịu các mối
căng thẳng
Tôi đến Hong Kong lần thứ ba khi cảnh sát bắn loạt đạn đầu
tiên vào một người biểu tình. Điều này chỉ xảy ra sau năm tháng bất ổn.
Trong hai tuần lễ liền, đã có ít nhất 11 người bị giết chết
trong những cuộc biểu tình trên khắp nước Mỹ. Và đã có ít nhất 10.000 người bị
bắt giữ, hơn tổng số những người bị giam giữ trong những cuộc biểu tình hồi năm
ngoái tại Hong Kong.
Có lẽ thật là ngây ngô để nghĩ rằng sự việc rồi ra sẽ bị
lên án nặng nề trong một quốc gia mà việc sở hữu súng đạn là chuyện thường tình
và được đánh giá cao cùng với việc cảnh sát có vũ trang, vốn được bảo vệ một
cách chặt chẽ bởi các nghiệp đoàn, sử dụng bạo lực.
Để xoa dịu các mối căng thẳng, cấp lãnh đạo quốc gia cần
phải hiểu được thế nào là nỗi lo âu, bày tỏ thiện cảm và nhìn nhận sự kỳ thị chủng
tộc có hệ thống vốn đang ám ảnh các cơ quan công lực thi hành luật pháp.
Thay vào đó, Tổng thống Donald Trump lại dán lên những
người biểu tình cái mũ “côn đồ” và đã cảnh cáo trong một “tuýt” rằng “khi có cướp
của thì sẽ có súng nổ”.
Vào giữa lúc hỗn loạn đang tràn lan và các thành phố bị đốt
phá không chỉ vì cái chết của ông George Floyd tại Minneapolis, mà còn vì tình
trạng bất bình đẳng chủng tộc đã kéo dài hàng trăm năm, Tổng thống Trump lại tước
đoạt khỏi Hong Kong những đặc ân về thương mại.
Ông tuyên bố rằng Hong Kong “không còn tự trị đủ” khỏi
Trung Hoa Lục Địa và gọi những luật an ninh mới do Bắc Kinh áp đặt là một “thảm
kịch” cho các quyền tự do của Hong Kong.
Vậy mà chỉ vài ngày sau đó, ông lại đe dọa đưa quân đội đến
đàn áp chính người dân của mình để chấm dứt các cuộc biểu tình trên đất nước của
mình.
Trong một bài diễn văn truyền hình cho toàn quốc, Tổng thống
Trump tuyên bố ông là tổng thống của “luật pháp và trật tự” và cảnh cáo các thống
đốc tiểu bang phải “khống chế trên các đường phố”, bằng không ông sẽ đưa quân đội
đến “để nhanh chóng giải quyết vấn đề cho họ”.
Thế rồi, trong một khoảnh khắc được tính toán để biểu
dương sức mạnh và quyền lực, ông rời nơi trú ẩn an toàn của Tòa Bạch Ôc để đến
chụp một bức ảnh bên ngoài Nhà thờ St John, với quyển Kinh Thánh cầm trên tay.
Với sự canh phòng của ông, thủ đô Hoa Kỳ, vốn được rất
nhiều người trên khắp thế giới xem như một biểu tượng của thế giới tự do, nay
đã biến thành một pháo đài được trang bị tận răng.
Cung cách các lực lượng cảnh sát thi hành nghĩa vụ của họ
để bảo vệ luật pháp và trật tự trong những ngày trước và sau đó đã gợi lên những
suy nghĩ tương tự.
Dường như không màng đến những thước phim về những hành động
của họ được điện thoại di động ghi lại và tin tưởng rằng luật pháp sẽ bảo vệ họ
cho nên cảnh sát thường xuyên sử dụng dùi cui, lựu đạn cay và đạn mã tử đối với
những người biểu tình.
Tại Atlanta, Tiểu bang Georgia, sáu cảnh sát viên đã bị
buộc tội sau khi cảnh sát đã lôi 2 người ra khỏi xe của họ, ném họ xuống đất và
dùng súng điện bắn vào người họ.
Tại Buffalo, Tiểu bang New York, một cụ già 75 tuổi bị nứt
sọ vì bị cảnh sát xô ngã xuống đất. Sau đó, Tổng thống Trump tuyên bố rằng cụ
già này có dính líu đến tổ chức tả khuynh Antifa (phong trào chống Phát Xít) và
sự té ngã của ông là một sự “dàn dựng”.
Cách đối phó của Hoa Kỳ phản ảnh thái độ của
Bắc Kinh đối với Hong Kong
Các phát ngôn viên của chính phủ Trung Cộng và các cơ
quan truyền thông quốc doanh đã tung ra những cuộc tấn công chống lại chính phủ
Mỹ. Họ cho phát tán những đoạn phim cho thấy cảnh sát Hong Kong đã biết “tự chế”
nếu so sánh với các hành động đã được nhìn thấy tại Hoa Kỳ. Những thước phim có
chú thích “Cảnh sát Hong Kong đã tự chế như thế nào!” đã được truyền đi trên
trang mạng Weibo, một trang mạng giống như Twitter.
Khi một số cuộc biểu tình tại Mỹ trở nên bạo động, phát
ngôn viên bộ ngoại giao Trung Cộng, bà
Hoa Xuân Ánh, đã tấn công Washington. Trên trang mạng Twitter, bà Ánh viết:
“Tôi không thở được”, để đối lại một “tuýt” của phát ngôn viên bộ Ngoại giao Mỹ,
ông Morgan Ortagus, khi ông này phê bình chính phủ Trung Cộng về chính sách của
họ đối với Hong Kong.
Truyền thông cũng trở thành đối tượng của sự xách nhiễu của
cảnh sát. Mặc dù việc sử dụng bạo lực và bạo động gia tăng ở Hong Kong, các cơ
quan truyền thông của Tây Phương vẫn được tự do đi lại và thu thập hình ảnh của
hiện trường đang diễn ra trước mắt chúng tôi, kể cả những hành động tàn bạo của
cảnh sát. Trong nhiều dịp, chúng tôi đã được những người biểu tình hoan nghênh
và bảo vệ. Họ cám ơn chúng tôi vì nói cho thế giới biết chuyện của họ. Đây là
thứ tự do mà tôi cũng đã trông đợi sẽ có ở Hoa Kỳ. Cố vấn an ninh quốc gia
Robert O’Brien nói rằng “có sự khác biệt giữa đất nước chúng ta và nhiều nước độc
tài khác, bởi vì khi một điều như thế xảy ra, chúng tôi sẽ cho điều tra”. Ông
còn nói thêm: “Người dân của chúng ta phản đối. Họ đòi hỏi chính phủ của họ phải
cải thiện. Và chúng tôi đứng về phía những người phản đối”. Nhưng cũng trong
cùng buổi nói chuyện, ông O’Brien lại tố cáo những phần tử cực đoan và đổ lỗi
cho những kẻ gây rối từ bên ngoài đang khích động sự rối loạn trong những cuộc
biểu tình.
Đây cũng chính là bài bản mà Bắc Kinh đã từng sử dụng để
giải thích về tình trạng bất ổn tại Hong Kong. Trong nhiều tháng, báo chí Tây
Phương, cũng như các viên chức của chính phủ Mỹ, đã xem hành động mạnh tay của các lực lượng an ninh
tại Hong kong như là một trong những yếu tố dẫn đến những cuộc biểu tình. Tuy
nhiên, khi những cảnh người biểu tình và các ký giả bị cảnh sát hành hung tràn
ngập các trang mạng xã hội, thì chính phủ và những người ủng hộ Tổng thống Trump
lại không nhìn những sự kiện này bằng cùng một cái nhìn như thế.
Nhiều cựu tướng lãnh và nhân vật cấp cao trong quân đội
đã công khai lên án việc tổng thống Trump đe dọa sử dụng quân đội. Mặc dù có vô
số bằng chứng cho thấy cảnh sát sử dụng bạo lực, trong 2 tuần lễ qua vẫn có nhiều
khoảnh khắc cho thấy các nhân viên công lực đứng về phía những người biểu tình:
họ quỳ gối và khoác tay cùng tiến bước với những người biểu tình.
Thật quá lắm rồi!
Sự sôi sục và phẫn nộ bùng phát khi phong trào này mới
khai sinh đã tan biến dần khiến cho nhiều người tự hỏi liệu nó có còn đủ sự
hăng say và sức mạnh để tiếp tục không.
Ông Floyd không phải là người da đen đầu tiên chết dưới
tay cảnh sát, nhưng lần này xem ra khác. Một người thuộc phong trào Tranh đấu
cho Tự Do có mặt trong cuộc biểu tình tại thủ đô Washington nói: “Xem một người
đang chết trên truyền hình toàn quốc và theo dõi tất cả 8 phút 46 giây quả là một
điều khủng khiếp. Điều này không thể xảy ra nữa”.
Sự ủng hộ ngày càng vững chắc, lan rộng và đa diện. Những
cuộc biểu tình đã diễn ra trên toàn nước Mỹ, trong tất cả 50 tiểu bang và tại Thủ
đô Washington, qui tụ nhiều người thuộc mọi tuổi tác, màu da và giai cấp. Một
người biểu tình tên là Zeus nói: “Chúng tôi chỉ xin chính phủ đối xử với chúng
tôi như những con người. Đây không phải là điều chúng tôi muốn thấy xảy ra cho
thế hệ tương lai của chúng tôi.”
Một cuộc nghiên cứu mới nhất cho thấy mức ủng hộ của người
Mỹ dành cho phong trào “Black Lives Matter” đã lên đến 53 phần trăm, tức tăng
11 phần trăm kể từ khi Ahmaud Arbery bị giết chết hồi tháng Hai vừa qua.
Lần nay, các chính quyền địa phương và các thành phố xem
ra cũng sẵn sàng hơn để tỏ rõ lập trường. Họ ủng hộ những lời kêu gọi hãy giải
tán cảnh sát hay cắt giảm việc tài trợ cho cảnh sát để dành cho những chương
trình đối phó với những bất bình đẳng chủng tộc.
Những phong trào bắt nguồn từ quần chúng do giới trẻ và
những người thuộc thế hệ Z khởi xướng đang lên tiếng nói “thôi đã quá đủ rồi”
và kêu gọi thay đổi.
Năng lực và sự kiên trì của những người biểu tình ở Hong
Kong phần lớn xuất phát từ giới trẻ. Họ biết rằng lãnh thổ của họ sẽ bị Trung Cộng
cai trị xuyên suốt cuộc sống của họ. Họ không có gì để mất. Theo đúng nghĩa, họ
chiến đấu cho chính tương lai của họ.
Cái chết của ông Floyd đã trở thành một giây phút lịch sử
phơi bày những bất bình đẳng thâm căn cố đế mà đại dịch Covid-19 là một điển
hình.
Cũng rất giống với người dân Hong Kong, ở đây (Hoa Kỳ) thế
hệ tương lai cũng đang kêu gào phải chấm dứt ngay (những bất bình đẳng).
Trách nhiệm của phong trào này là bảo đảm rằng ông Floyd
đã không chết đi một cách vô ích, mà trở thành xúc tác cho một sự thay đổi thật
sự.
Nguyên tác: Kathryn Diss, Donald Trump accused China of “Smothering”
Hong Kong. Then he threatened US protesters with military action (Donald Trump
tố cáo Trung Cộng “siết cổ” Hong Kong. Thế rồi ông lại đe dọa sử dụng quân đội
chống lại những người biểu tình ở Mỹ)
Kathryn Diss là thông tín viên của Đài ABC Úc Đại Lợi tại
Bắc Mỹ