28/07/17
Một buối tối tuần vừa qua, một người phụ nữ Úc đang sống
tại Hoa Kỳ đã gọi số 911 để báo tin cho cảnh sát về một hành động khả nghi đang
xảy ra trong khu vực bà đang ở. Một viên cảnh sát đã đến và nã súng vào người
phụ này. Nguyên nhân của vụ nổ súng khiến người phụ nữ thiệt mạng hiện vẫn chưa
được làm sáng tỏ.
Người phụ nữ Úc tên là Justine Ruszczyk đã định cư tại
Minnesota từ năm 2014. Bà đã đính hôn với một người Mỹ. Cái chết của bà đã trở
thành một trong những tin hàng đầu tại Mỹ và Úc trong những ngày vừa qua và làm
nóng lên cuộc tranh luận vốn đã sôi nỗi về việc mang súng của nhân viên công lực
cũng như của thường dân tại Hoa Kỳ.
Theo một bản phúc trình của Cơ quan Điều tra Liên bang
FBI của Hoa Kỳ hồi năm 2014, nước này hiện đang có khoảng 900.000 nhân viên
công lực.
Nước nào mà chẳng có nhân viên công lực. Nhưng trên thế
giới hiện nay chỉ có 19 nước, trong đó có Anh quốc, Ái Nhĩ Lan, Băng Đảo và Na
Uy, không để cho các nhân viên công lực
của họ phải mang khí giới. Ba phần tư các nước tại các đảo ở Nam Thái Bình
Dương cũng không trao khí giới vào tay các cảnh sát viên. Vậy mà tại những nước
trong đó cảnh sát không mang khí giới tỷ lệ giết người bằng súng ống thấp hơn rất
nhiều so với những nước trang bị khí giới cho cảnh sát. Có lẽ đây là lý do tại
sao, mặc dù phần lớn các nước trên thế giới trang bị khí giới cho nhân viên
công lực, một số lại chọn không để cho cảnh sát của họ mang khí giới.
Tại Hoa Kỳ, theo các số liệu của Cơ quan FBI, trong năm
2015 vừa qua, đã có 41 cảnh sát viên bị giết chết trong lúc thi hành công vụ. Với
Chương trình “Báo cáo về tội ác của nhân viên công lực”, FBI cũng cho biết thường
dân bị cảnh sát giết chết được xếp vào loại “sát nhân có thể biện minh được”.
Theo Chương trình nói trên, từ năm 2008 đến năm 2012, mỗi
năm tại Hoa Kỳ có khoảng 400 người bị cảnh sát giết chết. Nhưng nhiều tổ chức
bênh vực nhân quyền nói rằng con số này có thể cao hơn. Các tổ chức này nói rằng
sở dĩ con số nạn nhân bị cảnh sát giết chết thấp là vì các bản báo cáo của cảnh
sát thiếu minh bạch. Theo báo the Washington Post, chỉ tính đến tháng 7 năm nay
thôi, con số thường dân bị cảnh sát giết chết đã lên đến 547 người. Tuy nhiên,
hầu như cảnh sát viên nào dính líu đến những vụ bắn giết như thế cũng đều được
trắng án. Trong năm 2017 này, tính đến nay cũng đã có 3 vụ cảnh sát bắn chết
thường dân. Các cảnh sát viên cho biết họ đã phải rút súng và bóp cò vì sợ cho
tính mạng của họ. Các cuộn băng ghi lại những gì đã diễn ra tại hiện trường đã
được các luật sư trình ra trước tòa án và bồi thẩm đoàn. Nhưng trong cả ba trường
hợp, tất cả các cảnh sát viên đều được trắng án.
Con số thường dân tại Hoa Kỳ bị cảnh sát giết chết không
chỉ đặt vấn đề về việc cảnh sát Mỹ mang khí giới trong lúc thi hành công vụ mà
con nói lên một thực trạng đáng lo ngại là con số thường dân Mỹ có trang bị
súng ống. Văn hóa súng ống vẫn mãi mãi là một vấn đề không có giải pháp tại Hoa
Kỳ.
Theo một bản phúc trình của Viện Công lý Quốc gia (NIJ:
National Institute of Justice) được công bố năm 2009, con số súng ống mà thường
dân Mỹ đang sở hữu lên đến 310 triệu. Trên toàn thế giới hiện có khoảng 650 triệu
súng ống nằm trong tay thường dân. Điều này có nghĩa là người Mỹ chiếm đến gần
một nửa số khí giới của tư nhân trên
toàn thế giới. Đứng hạng nhì thế giới về khí giới của tư nhân, Ấn Độ cũng chỉ
có khoảng 46 triệu súng ống hiện nằm trong tay thường dân. Nhìn chung, theo một
cuộc thăm dò được tổ chức “Thăm dò về vũ khí nhẹ” (Small Arms Survey) có trụ sở
tại Thụy Sĩ thực hiện, kể từ năm 2007, con số khí giới do thường dân sở hữu đã
gia tăng. Đây là cơ hội để các công ty sản xuất khí giới ăn nên làm ra!
Theo tổ chức “Thăm dò về vũ khí nhẹ”, rất khó biết được
con số khí giới nhẹ hiện có trong tay thường dân trên toàn thế giới: rất nhiều
khí giới không được khai báo, các tổ chức buôn bán khí giới bất hợp pháp cũng
che đậy và nhất là tại những vùng có xung đột vũ trang, việc kiểm soát và thăm
dò lại càng khó khăn hơn.
Nhưng theo các số liệu có thể tin tưởng được, Hoa Kỳ vẫn
luôn chiếm giải quán quân về số khí giới của thường dân tính theo đầu người.
Theo một cuộc nghiên cứu của Trung tâm Thăm dò Pew Center, cứ 10 người Mỹ thì
có 4 người cho biết hoặc là đang có một
cây súng trong tay hoặc là đang sống
trong một ngôi nhà có súng. Cũng theo cuộc thăm dò này, 48 phần trăm người Mỹ
nói rằng họ đã lớn lên trong một gia đình có trang bị súng ống.
Cuộc thăm dò nói trên cũng cho biết: 66 phần trăm những
người đang có khí giới tiết lộ rằng họ có nhiều loại khí giới khác nhau. Gần ba
phần tư những người đang có khí giới trong tay nói rằng họ không thể tưởng tượng
được tại sao không sở hữu khí giới.
Yemen, một quốc gia nghèo nàn lạc hậu bên Trung Đông và
hiện đang trải qua một cuộc nội chiến tàn khốc từ hơn 2 năm qua, đứng
hàng thứ hai trên thế giới về tỷ lệ sở hữu khí giới tính theo đầu người. Nhưng nếu so với Hoa Kỳ thì số người thực sự
có khí giới cũng chẳng là bao.
Dĩ nhiên, chơi gươm thì chết vì gươm. Theo Tổ chức Y tế
Thế giới Who (World Health Organization) Hoa Kỳ là một trong những nước phát
triển trên thế giới có tỷ lệ chết vì súng ống cao nhất. Các số liệu của năm
2010 cho thấy con số người Mỹ chết vì súng ống cao gấp 51 lần so với Vương quốc
Anh. Theo một cuộc nghiên cứu được cho công bố trên báo the Journal Pediatrics
(báo khoa nhi đồng) hồi tháng trước, chỉ riêng trẻ con thôi, con số trẻ em Mỹ
chết vì thương tích do súng ống gây ra mỗi năm lên đến trên 1.200 em.
Có đến hai phần ba những người Mỹ đang có súng ống trong
tay nói rằng lý do chính khiến họ mua súng là để tự vệ. Tuy nhiên, cuộc thăm dò
của Trung tâm Pew Center lại cho thấy phần lớn những cái chết gắn liền với súng
ống đều là những vụ “mình tự bắn mình” mà thôi! Những vụ tự tử bằng súng ống tại
Hoa Kỳ cao gắp 8 lần so với các nước phát triển khác.
Dĩ nhiên tỷ lệ sát
nhân bằng súng ống tại Mỹ thấp hơn nhiều nước Châu Mỹ La Tinh. Theo cuộc thăm
dò của tổ chức “Thăm dò về vũ khí nhẹ”, El Salvador hiện là nước Nam Mỹ có tỷ lệ
sát nhân bằng súng ống cao nhất thế giới. Tại nước này, cứ 100.000 dân thì có
hơn 90 người chết vì súng ống.
Từ năm 2010 đến năm 2015, một quốc gia khác tại Nam Mỹ là
Honduras cũng có tỷ lệ sát nhân bằng súng ống rất cao: cứ trong 100.000 dân thì
có khoảng 67 người bị giết chết bằng súng ống.
Venezuela cũng có một tỷ lệ rất cao về những vụ giết người
bằng súng ống như thế.
Tuy nhiên nếu xét về những vụ thảm sát, tức những vụ bắn
giết gây thiệt mạng cho nhiều người một lúc, thì chẳng có nước nào qua mặt được
Hoa Kỳ. Hoa Kỳ vẫn đứng đầu thế giới về những vụ bắn giết tập thể và ở nơi công
cộng.
Cuộc tấn công tại Orlando, Tiểu bang Florida hồi năm 2016
đã làm cho 49 người thiệt mạng. Đây là cuộc tàn sát có đông nạn nhân nhất trong
lịch sử Hoa Kỳ. Năm 2012, tại Newtown, tiểu bang Connecticut, một thanh niên 20
tuổi tên là Adam Lanza, sau khi giết mẹ, đã cầm súng đến một trường tiểu học và
bắn giết 26 em học sinh và một số giáo viên của trường. Năm 2007, 32 người đã bị
giết chết trong một vụ thảm sát tại Trường đại học Kỹ thuật Virginia Tech. Trước
đó, khủng khiếp hơn nữa, vào năm 1999, một học sinh đã xách súng bắn xối xả vào
trường trung học Columbine, Tiểu bang Collorado. Cuộc thảm sát đã làm thiệt mạng
13 người và gây thương thích cho 20 người khác. Đó là những cuộc bắn giết làm
thiệt mạng nhiều người. Còn chuyện bắn giết lẻ tẻ xảy ra như cơm bữa thì có lẽ
kể ra không xuể.
Những cuộc bắn giết như thế luôn làm nóng dậy những cuộc
tranh cãi về việc kiểm soát súng ống tại Hoa Kỳ. Nhưng oái oăm thay, cứ sau một
cuộc thảm sát, số người đòi hỏi phải có súng riêng để tự vệ lại cũng nhiều hơn. Và dĩ nhiên, luật lệ kiểm
soát và hạn chế việc bán súng cũng trở nên lỏng lẻo hơn.
Dạo tháng Hai vừa qua, đương kim Tổng thống Donald Trump
đã ban hành một biện pháp nhằm xóa bỏ những luật hạn chế việc tư nhân chiếm hữu
và sử dụng súng ống dưới thời Tổng thống Barack Obama. Khi đưa ra những hạn chế
này, Tổng thống Obama đặc biệt nhắm đến những người mắc bệnh tâm thần. Những
người ủng hộ luật kiểm soát súng ống của Tổng thống Obama tin rằng luật này
giúp ngăn ngừa được một số vụ tự tử và những cái chết do tai nạn vì súng ống
gây ra. Tuy nhiên kể từ khi ông Donald Trump nhậm chức tổng thống và Đảng Cộng
Hòa kiểm soát cả Hạ Viện lẫn Thượng Viện, luật kiểm soát súng ống của Tổng thống
Obama đã bị đảo ngược. Đặc biệt Hiệp hội Súng Toàn quốc (National Rifle
Association) và Liên hiệp các Quyền Tự do Dân sự Mỹ (American Civil Liberties
Union) đã kịch liệt chống lại luật kiểm soát súng dưới thời Tổng thống Obama.
Liên hiệp các Quyền Tự do Dân sự Mỹ cho rằng không nên gắn liền bạo động với
tâm thần. Trong một lá thư gởi cho Quốc hội, Liên hiệp này lập luận rằng không
có bất cứ bằng chứng nào cho thấy có sự liên hệ giữa bệnh tâm thần và bạo động,
mà trái lại chính những người mắc bệnh tâm thần mới là nạn nhân của bạo động.
Như vậy, phe bảo vệ nền văn hóa súng ống tại Hoa Kỳ lúc
nào cũng thắng thế!
Có lẽ Hoa Kỳ vẫn không chịu học bài học về việc kiểm soát
và hạn chế súng ống của tư nhân tại nhiều nước trên thế giới. Nhìn chung, bất cứ
nơi nào có hạn chế súng ống tư nhân, nơi đó người ta đều thấy các vụ thảm sát
giảm hẳn.
Úc Đại Lợi là một trường hợp điển hình. Tại quốc gia miệt
dưới này, từ năm 1987 đến năm 1996 đã xảy ra tất cả 4 vụ thảm sát bằng súng ống.
Dĩ nhiên so với Hoa Kỳ, con số này chẳng thấm vào đâu. Hơn nữa dân số Úc không
bằng một phần mười dân số Mỹ.
Được nhắc đến nhiều nhất là vụ thảm sát xảy ra tại Port
Arthur, Tiểu bang Tasmania dạo tháng Tư
năm 1996. Liền sau cuộc thảm sát này, người dân Úc đã kịch liệt chống lại việc cho phép tư nhân mang súng ống.
Trước áp lực của dân chúng, Quốc Hội Úc dưới thời Thủ tướng John Howard đã
thông qua những biện pháp nhằm kiểm soát chặt chẽ việc cho phép tư nhân sử dụng
súng ống. Kể từ đó đến nay, không còn một vụ thảm sát nào xảy ra tại Úc Đại Lợi
nữa.
(Nguồn:http://edition.cnn.com/2017/07/19/world/us-gun-crime-police-shooting-statistics/index.html?sr=homepage-australia)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét