Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2018

Độc tài và bán nước


19/10/18
Các Bộ trưởng Quốc phòng của 10 nước trong khối Đông Nam Á ASEAN đang có mặt tại Tân Gia Ba để tham dự kỳ họp thứ 12 của các bộ trưởng quốc phòng của khu vực. Phiên họp kéo dài 3 ngày từ Thứ Năm 18 đến Thứ Bảy 20 tháng Mười này. Tham dự kỳ họp này còn có Bộ trưởng Quốc phòng của các nước Trung Cộng, Hoa Kỳ, Úc Đại Lợi, Ấn Độ và Nhật Bản. Hội nghị có lẽ không gặp khó khăn để thông qua một số vấn đề như cấp cứu thảm họa, nghiên cứu hải dương, chống hải tặc và chống khủng bố . Tuy nhiên tranh chấp về chủ quyền lãnh thổ và biển đảo trên Biển Đông mới là trọng điểm của hội nghị và là một cái nút thắt hầu như không thể tháo gỡ được bằng các cuộc thương thảo.
Trung Cộng đã hầu như chiếm trọn và làm chủ Biển Đông. Nước này đã cướp Quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam hồi năm 1974 rồi năm 1988 chiếm thêm một số bãi đá ngầm tại quần đảo Trường Sa. Ngoài Việt Nam, một số nước khác trong khu vực như Phi Luật Tân, Brunei, Mã Lai cũng tranh chấp một phần Quần đảo Trường Sa. Trung Cộng không những chiếm trọn Biển Đông. Họ cũng đã gần như thu tóm được rất nhiều nước trong khối ASEAN khiến cho khối này không bao giờ có được một tiếng nói độc lập và  đồng nhất về cuộc tranh chấp ở Biển Đông.
Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào hiện chỉ còn là một con rối trong tay Trung Cộng. Trung Cộng đang đổ tiền vào Lào để xây dựng hạ tầng cơ sở cho nước này. Nổi bật nhất là dự án tuyến đường hỏa xa trị giá khoảng 6 tỷ Mỹ kim. Vào năm 2016, số tiền này tương đương với một nửa tổng sản lượng nội địa của Lào. Dĩ nhiên, Trung Cộng không dại gì để thí không cho Lào. Tất cả số tiền đầu tư của Trung Cộng vào Lào được xem như một món nợ mà nếu không trả nổi Trung Cộng sẽ “xiết” đất của Lào. Muốn hay không hiện nay Lào đang bị mắc kẹt trong cái bẫy nợ của Trung Cộng. Ăn xôi chùa ngọng miệng, tại Hội nghị của khối ASEAN, Lào chỉ còn là một con rối của Trung Cộng.
Sợi giây thòng lọng mà Trung Cộng đã tròng vào cổ Cam Bốt lại càng thê thảm hơn. Thủ tướng Hun Sen hiện cũng chỉ là một con cờ trong tay Trung Cộng. Ông thủ tướng gần như mãn đời này đã thắng cử bao nhiêu lần cũng nhờ Trung Cộng. Trong chiến dịch bầu cử vừa qua, ông đã nhận được từ tòa đại sứ Trung Cộng ở Cam Bốt một số tiền không dưới 20 triệu Mỹ kim. Dạo tháng Tư năm 2017, Hun Sen đã long trọng giới thiệu một cuốn sách của chủ tịch mãn đời Tập Cận Bình và yêu cầu “nhân viên các cấp trong chính quyền, các giáo sư và sinh viên đại học” phải đọc và  “học tập”. Không bao lâu trước ngày bầu cử, Bộ trưởng Quốc phòng Trung Cộng đã đến Cam Bốt, gọi xứ Chùa tháp là một người “bạn trung thành” và hứa sẽ viện trợ quân sự 100 triệu Mỹ kim. Có lẽ dọc theo sông Cửu Long, không có nước nào được Trung Cộng o bế và lèo lái như Cam Bốt. Người ta hiểu được tại sao lúc nào Cam Bốt cũng chống lại bất cứ lời tuyên bố nào của khối ASEAN không có lợi cho Trung Cộng.
Miến Điện cũng ngày càng lọt vào vòng tay của Trung Cộng. Vào giữa lúc bị các nước Tây Phương lên án vì tội ác đối với sắc dân  Rohingya theo Hồi giáo, lãnh tụ của Miến Điện, bà Aung San Suu Kyi, người được trao Giải thưởng Nobel Hòa Bình hồi năm 1991, đã sang “triều yết” hoàng đế Tập Cận Bình. Tất cả các quan sát viên đều đưa ra một nhận xét: hễ bị các nước Tây Phương xa lánh, các nước nghèo ngã vào vòng tay của Trung Cộng.
Thái Lan hiện cũng ngày càng xích lại gần với Trung Cộng. Những người ủng hộ các tham vọng của Bắc Kinh giải thích: “Sau khi Hoa Kỳ thất trận tại Việt Nam, Thái Lan đi tìm một đồng minh mới để chống lại một Việt Nam ngày càng mạnh”. Đồng minh đó chỉ có thể là Trung Cộng.
Còn chuyện Cộng sản Việt Nam ngày càng lệ thuộc vào Trung Cộng thì đã rõ như ban ngày. Để củng cố và bảo tồn chế độ, họ sẵn sàng bán nước, dâng biển cho Trung Cộng. Cũng may, trong các nước dọc theo sông Cửu Long, Việt Nam là nơi người dân chống Trung Cộng mãnh liệt nhất. Ngoại trừ Hương Cảng, không có nơi nào người dân có ý thức “thoát Trung” và chống chế độ mạnh cho bằng ở Việt Nam. Và đó chính là niềm hy vọng “cứu rỗi” của dân tộc!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét