Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

Bắc Phi: những đứa con lạc lõng tại Đức


23/06/17
Một buổi sáng đầu tháng Tư 2017 vừa qua, trong khi các bạn tù khác đang ngủ thì người thanh niên tên Samir, 36 tuổi bị các cai tù tại một trung tâm cải huấn ở Đức đánh thức. Họ bảo anh thay quần áo vì cảnh sát sẽ đến đón anh để đưa anh ra phi trường Leipzig.
Samir là một trong những người tầm trú người Tunisia bị trục xuất về nước. Chỉ trong năm vừa qua, đã có trên 2.100 người ngoại quốc bị trục xuất từ phi trường này.
Đi cùng chuyến bay với Samir có 16 người Tunisia khác. Họ được 67 cảnh sát liên bang áp tải. Ngoài ra còn có hai bác sĩ và một thông dịch viên đi kèm. Lên máy bay, những người bị trục xuất vẫn tiếp tục bị còng tay. Các cảnh sát viên có nhiệm vụ áp tải những người bị trục xuất luôn trong tư thế ứng chiến đối với những người Tunisia. Nhiều người tìm cách chống cự hoặc tự gây thương tích để khỏi bị trục xuất. Cũng có người nuốt vào bụng những chiếc “pin” điện thoại di động. Có người ngậm cả dao cạo râu trong miệng hoặc bất thần rút dao từ trong giây nịt ra. Chính vì vậy mà cần phải có 3 cảnh sát viên để hộ tống một người Tunisia.
Trước khi lên máy bay, Samir được lệnh cởi quần áo ra để một bác sĩ khám xem anh có mang theo trong người bất cứ thứ gì không. Anh luôn tỏ ra bình thản cho nên không bị còng tay. Người thanh niên Bắc Phi nói: “Ở Tunisia, tôi không có hy vọng và tương lai”. Chính vì vậy mà năm 2008, anh đã tìm cách lên được một chiếc tàu nhỏ của những người chuyên tổ chức vượt biên tại Libya. Từ đây anh đã vượt qua biển Địa Trung Hải để đến Ý Đại Lợi là nơi anh đã sống một năm trước khi lần lượt đi qua các nước Bỉ, Hòa Lan và Thụy Sĩ. Và cuối cùng năm 2014, anh đã đặt chân đến Đức và làm đơn xin tỵ nạn. Anh cho biết: anh hy vọng tìm được việc làm và bắt đầu một cuộc sống mới. Tại Tunisia, anh đã bỏ học năm lên 12 tuổi và làm thợ cắt tóc. Ngoài ra anh chẳng có được kỹ năng nào khác. Anh còn cho biết năm lên 10 tuổi anh đã bắt đầu hút cần sa.
Mặc dù không được cấp quy chế tỵ nạn, Samir vẫn không bị trục xuất. Nhưng tại một trạm xe lửa ở Desden, Đông Đức, Samir đã bắt đầu bán ma túy. Bản thân anh là một con nghiện nặng. Mỗi ngày anh uống từ 7 đến 10 chai bia hoặc một chai vodka. Nhưng không may cho anh, vì một số người đến mua ma túy của anh lại là cảnh sát chìm. Tháng Bảy năm 2016, tại  một tòa án tại Dresden, Samir  đã bị buộc tội  vì  trộm cắp và buôn bán ma túy. Anh bị kết án một năm và chín tháng tù. Chính quyền địa phương cho rằng chính vì nghiệm ngập mà anh có thể phạm nhiều tội ác trong tương lai.
Vài phút trước khi máy bay cất cánh để đưa anh trở về Tunisia, Samir nói rằng anh đã “chán ngấy nước Đức”. Giấc mơ Âu Châu của anh đã hoàn toàn chấm dứt.
Tại Đức, trong những năm gần đây không có nhóm người ngoại quốc nào mang tiếng xấu cho bằng các thanh niên đến từ ba nước Bắc Phi như Morocco, Tunisia và Algeria. Trong năm 2016, chỉ có khoảng 2.4 phần trăm những người tầm trú đến từ ba nước Bắc Phi này. Vậy mà có đến 11 phần trăm di dân phạm pháp lại xuất phát từ ba nước này. Tại thành phố Cologne, trong năm 2015, có hơn 40 phần trăm những người di dân từ ba nước này bị tình nghi có hành vị trộm cướp ngay từ năm đầu tiên họ đặt chân đến Đức.
Trong đêm giao thừa 2015/2016 đã xảy ra những vụ tấn công nhắm vào các phụ nữ tại Cologne.  Kể từ đêm đó, cái nhìn của người Đức về người tỵ nạn và tầm trú đã hoàn toàn thay đổi. Chỉ cách đó vài tháng đã có hàng trăm ngàn người tầm trú đến Đức do tấm lòng nhân ái của Thủ tướng Angela Merkel, người dân Đức đã mở rộng vòng tay để đón nhận họ. Nhưng sau đêm giao thừa ấy, hình ảnh không mấy tốt đẹp của người tầm trú đã bắt đầu ám ảnh người Đức. Hầu hết những người bị tình nghi trấn lột và ngay cả lạm dụng tình dục các phụ nữ Đức đều là người Bắc Phi.
Tại Cologne và một thành phố khác là Dusseldorf, cảnh sát đã phải vất vả để đối đầu với những tên tội phạm người Bắc Phi. Chỉ trong năm 2016, cảnh sát đã điều tra đến 400 nghi phạm xuất phát từ Bắc Phi. Không riêng gì 2 thành phố này, nhiều nơi khác cũng đã bắt đầu chứng kiến những hành phi phạm pháp của những người Bắc Phi.
Mặc dù những kẻ phạm pháp thường có khuynh hướng tái phạm, Chính phủ Đức vẫn tỏ ra chần chừ trong việc trục xuất họ. Trong năm 2016, có đến 9000 người được lệnh bị trục xuất, những lệnh này chỉ được thi hành đối với 660 người Bắc Phi. Chính vì vậy mà hiện nay chính phủ liên bang muốn gia tăng các vụ trục xuất. Cách đây hai tuần, Quốc hội Đức cũng đã thông qua luật nhằm siết chặt việc cấp quy chế tỵ nạn cho người tầm trú, đặc biệt đối với những người đến từ Bắc Phi.
Đa số những tội phạm đến từ các nước Morocco, Tunisia và Algeria đều thuộc giai cấp thấp trong xã hội. Trước khi đặt chân vào Đức họ thường dính vào hồ sơ tội phạm, nếu không trộm cắp thì cũng nghiện ngập. Nhiều người chưa từng cắp sách đến trường. Một số không thể viết được ngay cả tên của mình.
Cho đến đầu năm 2016, có hơn một chục thiếu niên phạm pháp Bắc Phi sống trong trại cải huấn dành cho thiếu niên tại Wiesbaden. Nhưng vì bạo động họ được chuyển đến các nhà tù dành cho người lớn. Trong số thanh thiếu niên tầm trú Bắc Phi, chưa đến 4 phần trăm được cấp quy chế tỵ nạn.
Abdul, một thiếu niên Bắc Phi hiện đang bị giam tại một trung tâm cải huấn dành cho thiếu niên phạm pháp tại một thành phố nhỏ thuộc Bang Rhineland-Palatinate. Người thiếu niên này ra tòa nhiều lần vì trộm cắp.
Người thiếu niên Marocco này cho biết đã bỏ làng năm chỉ lên 10 tuổi. Không một đồng xu trong túi, cậu đã đi bộ nửa ngày để đến Fez, một thành phố nằm ở phía bắc Morocco. Tại đây Abdul đã nhảy xe lửa để đi về miền duyên hải. Sau đó, cậu sống vất vưởng trong một khu phố gần Melilla. Tại đây Abdul đã gặp những kẻ chuyên đưa lậu người ra nước ngoài. Cậu được giao cho công việc lén đưa người lên những chiếc xe tải. Cậu đã chứng kiến cảnh nhiều người đã thành công trong việc trốn sang Âu Châu. Cậu tin rằng nhiều người hiện sống tại Lục Xâm Bảo và họ có nhiều tiền. Đây là lý do thúc đẩy Abdul quyết định ra đi. Cậu đã đu được một chiếc xe bưu điện đến một chỗ có phà và tại đây cậu đã trốn sang Malaga, Tây Ban Nha. Cậu nói: “Đây là giây phút đẹp” nhất trong đời!
Tại Tây Ban Nha, Abdul bị bắt vì tội ăn trộm và được đưa vào một trung tâm dành cho thiếu niên tỵ nạn đi một mình. Một thời gian sau, Abbul cũng đến được Pháp quốc là nơi cậu không biết làm gì ngoài việc “ăn xin và sống ngoài đường phố”. Và cuối cùng, để gọi là “xem nước Đức như thế nào”, Abdul đã lên xe lửa để đến Frankfurt am Main. Nhưng vừa qua khỏi biên giới, cậu đã bị cảnh sát bắt giữ và đưa vào một trung tâm dành cho thiếu niên tỵ nạn đi một mình. Lúc đó cậu chỉ mới 15 tuổi. Mặc dù không được cắp sách đến trường, người thiếu niên này lại  nói tiếng Pháp và tiếng Tây Ban Nha rất trôi chảy. Cậu còn cho biết nói được cả tiếng Đức nữa. Abdul  hy vọng sau thời gian bị giam giữ trong trại cải huấn dành cho thiếu niên, cậu sẽ cố gắng vươn lên để có được một tương lai tốt đẹp hơn.
Mimoun Berrissoun, một nhân viên xã hội gốc Marocco đã đưa ra dự án có tên “180 Grad Wende” (quay 180 độ). Dự án này nhằm giúp cho các thanh thiếu niên Bắc Phi hội nhập vào xã hội Đức. Người phụ nữ 30 tuổi này nói rằng nhiều thanh thiếu niên Bắc Phi bị lôi kéo vào cuộc sống tội phạm khi chỉ vừa đặt chân đến Đức. Thiếu học lại không có định hướng cho tương lai, họ dễ trở thành miếng mồi ngon của những tay tội phạm chuyên nghiệp.
Trong khối Bắc Phi, Marocco được xem là một quốc gia tương đối ổn định về chính trị. Trái với Tunisia là nơi dân chúng đã đứng lên lật đổ nhà độc tài Zine el-Abidine Ben Ali, Mùa Xuân Á Rập đã không tạo được một cuộc nổi dậy ở Morocco. Phần lớn dân chúng tại nước này vẫn còn ủng hộ Quốc vương Mohammed VI. Tuy nhiên, cảnh sát Morocco nổi tiếng là tàn bạo. Abdul nói: “Họ đánh bạn bất cứ lúc nào, ngay cả những đứa con nít”.
Các tổ chức tranh đấu cho nhân quyền than phiền rằng tra tấn vẫn còn được sử dụng tại các nước Bắc Phi.
Algeria là một nước lệ thuộc quá nhiều vào dầu lửa và khí đốt tự nhiên. Chính vì vậy mà trong những năm vừa qua, vì giá của những thương phẩm này sút giảm, kinh tế của Algeria bị khủng hoảng trầm trọng. Trên 10 phần trăm dân số Algeria thất nghiệp. Riêng tỷ lệ thất nghiệp của thanh niên lên đến 25 phần trăm. Bài học đầu tiên và duy nhất mà trẻ con Algeria thường học được là móc túi trên đường phố. Ngoài ra, với chế độ độc tài, Algeria cũng là nơi cung cấp nhiều chiến binh cho các tổ chức hồi giáo cực đoan.
Riêng Tunisia là chiếc nôi khai sinh của Mùa Xuân Á Rập, nhưng  tình trạng của nước này càng tệ hơn. Nhiều người Tunisia cho rằng họ chỉ có 2 chọn lựa: một là lên tàu để trực chỉ Đảo Lampedusa của Ý Đại Lợi, hai là gia nhập “Quốc gia Hồi giáo”. Sáu năm sau khi người thanh niên bán dạo tên là Mohamed Bouazizi tự thiêu để phản đối chính quyền địa phương tại Sidi Bouzid và làm bùng nổ một cuộc nổi dậy cũng như điều thường được gọi là Mùa Xuân Á Rập tại Bắc Phi và Trung Đông, tỷ lệ thất nghiệp hiện nay tại nước này đã lên đến 40 phần trăm. Tỷ lệ này còn cao hơn tại những vùng xa xôi hẻo lánh. Tình trạng kinh tế èo uột của Tunisia được xem như là nguyên nhân chính khiến cho nước này trở thành nơi vun trồng chủ nghĩa khủng bố. Không có nơi nào trên thế giới có nhiều thanh niên tìm đến Syria, Iraq và Libya để chiến đấu cho các tổ chức khủng bố cho bằng Tunisia. Chính phủ Tunisia ước tính con số các chiến binh người Tunisia hiện đang chiến đấu cho các tổ chức khủng bố có thể lên đến 3000. Nhưng cũng có người cho rằng con số này lên gần 7000 người. Có khoảng 800 chiến binh được cho là đã quay trở về Tunisia, không phải để làm lại cuộc đời, mà là mang những thứ bom đạn đầy thù hận về nước để tàn phá xứ sở và nền dân chủ còn non dại tại đây.
Samir, người thanh niên vừa bị Đức trục xuất về lại Tunisia, không hề là một chiến binh của bất cứ tổ chức khủng bố nào. Sau 9 năm lây lất ở Đức, anh đã trở về nhà mình như một người xa lạ và nhất là như một người  hoàn toàn trắng tay. Mẹ anh là người thất vọng nhiều nhất. Bà trách móc người con trai: “Gia đình đã chạy mượn cả hàng chục ngàn Mỹ kim của những người hàng xóm để anh có thể ra đi và cho tới nay gia đình vẫn còn nợ họ. Vậy mà anh đã dám trở về với hai bàn tay trắng như thế? Thật là phung phí!”
Bà chỉ còn lại một niềm an ủi duy nhất: con trai bà đã không trở thành một chiến binh của các tổ chức hồi giáo cực đoan!

(Nguồn: http://www.spiegel.de/international/germany/migrant-crime-in-germany-focus-on-north-africa)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét