Thứ Tư, 31 tháng 7, 2019

Giả như chúng ta có một tổng thống bình thường...



Frida Ghitis
Chu Văn chuyển ngữ

Ở vào một thời kỳ khác có lẽ sáng thứ Hai (19 tháng Bảy 2019) vừa qua, Tổng thống của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, vì chắc chắn là người có thể lôi kéo được sự chú ý của cả thế giới, đã cho mở một cuộc họp báo khẩn cấp và đưa ra một lời cảnh cáo mạnh mẽ rằng dùng bạo lực để đàn áp những người biểu tình ôn hòa là điều không thể chấp nhận được.
Cuối tuần vừa qua, những gì chúng ta thấy diễn ra tại Mạc Tư Khoa và Hương Cảng là những dấu hiệu đáng lo ngại cho thấy một làn sóng những cuộc đàn áp tàn bạo hơn sắp diễn ra. Các chế độ tại Mạc Tư Khoa và Bắc Kinh đã cảnh cáo rằng họ sẽ nghiền nát các phong trào ôn hòa của dân chúng. Hẳn đây là là một báo động cho Tổng thống Mỹ và đòi hỏi phải có một sự đáp trả khẩn cấp.
Thay vào đó, sáng thứ Hai vừa qua, Tổng thống Donald Trump đã thức giấc chỉ để chuẩn bị thêm dầu vào chủ nghĩa kỳ thị chủng tộc trên toàn nước Mỹ bằng cách bắn ra một loạt những thông điệp giận dữ chống lại những khuôn mặt nổi bật (trong cộng đồng) của người Mỹ gốc Phi Châu. Đây là chuyện quen thuộc của ông: mặc dù bị công chúng rộng rãi lên án, ông vẫn tiếp tục bắn ra những “tuýt” kỳ thị chủng tộc. Tổng thống Trump đang biến chủ nghĩa kỳ thị chủng tộc thành một biểu hiệu riêng của ông; ông dành toàn thời giờ của ông để khích động những người da trắng kỳ thị chủng tộc và bứng Hoa Kỳ ra khỏi nền tảng đạo đức cao đẹp của nó.
Có lẽ đây không phải là chuyện ngẫu nhiên, mà diễn ra vào giữa lúc những người tranh đấu cho dân chủ cảm thấy cần được ủng hộ hơn bao giờ hết. Những người tranh đấu cho dân chủ có thể sử dụng một lời tuyên bố mạnh mẽ của Hoa Thịnh Đốn để nói với các nhà lãnh đạo tại Nga và Trung Cộng rằng thế giới đang theo dõi họ. Rằng hành động của họ có thể có hậu quả. Rằng ít nhứt chỗ đứng của họ trên trường thế giới đang chao đảo. Rằng dân chúng Mỹ đứng về phía những người đang đòi hỏi công lý.
Hãy xem những gì đã xảy ra tại Nga. Tại đây, những người tranh đấu cho dân chủ đang tranh đấu cho quyền được bỏ phiếu sau khi chính quyền ngang nhiên loại bỏ các ứng cử viên đối lập trong một cuộc bầu cử ở cấp thị xã. Mức ủng hộ dành cho Tổng thống Vladimir Putin đang tụt dốc, sự bất mãn của dân chúng đang gia tăng và những cuộc biểu tình phản đối rộng rãi nhứt kể từ nhiều năm nay đang diễn ra, ngay cả sau khi có luật không cho phép bất cứ một cuộc biểu tình nào.
Cuối tuần qua, cảnh sát cơ động đã được huy động hàng loạt để giải tán một cuộc biểu tình ôn hòa, bắt giữ cả ngàn người tại Mạc Tư Khoa.
Đáng lo ngại nhứt là những gì đã xảy ra cho lãnh tụ đối lập Alexei Navalry. Mạng sống của ông có thể tùy thuộc rất nhiều vào việc liệu thế giới có lên tiếng để nói rõ với với Điện Cẩm Linh rằng, nếu ông ta bị sát hại, sẽ có nhiều hậu quả.
Ông Navalry đã bị bắt giữ trước đó sau khi kêu gọi một cuộc biểu tình. Thế rồi bất thần, hôm Chủ Nhựt vừa qua (28 tháng Bảy 2019), ông được đưa vào bệnh viện với một chứng bệnh mà bệnh viện gọi là “dị ứng nặng”. Thật ra ông không hể có bất cứ dị ứng nào. Tin này khiến cho nhiều người nghĩ đến số phận của những người đã từng chỉ trích Điện Cẩm Linh. Gọi cho đúng tên sự việc, tất cả đều có những  vấn đề về hóa sinh học.
Hãy nhớ lại sự biến dạng khủng khiếp của cựu Tổng thống Ukraine,ông Viktor Yushchenko. Năm 2014, chính trị gia Ukraine này đã dám thách thức ứng cử viên được ông Putin ủng hộ. Ông thoát chết trong đường tơ kẽ tóc sau khi bị đầu độc bằng chất dioxin. Ông tin rằng chính Điện Cẩm Linh đã đứng đang sau cuộc mưu sát.
Điện Cẩm Linh đã từng bị tố cáo vì đầu độc những người chỉ trích ông Putin, ngay cả những người đã sống lưu vong như ông Alexander Litvinenko, người đã chết vì bị Putin ra lệnh đầu độc bằng chất phóng xạ Polonium như một cuộc điều tra của Anh Quốc đã tố cáo hay như ông Sergei Skripal và con gái của ông, cả hai đã bị đầu độc tại Salisbury, Anh. Chính quyền Anh đã tố cáo hai người đàn ông Nga thực hiện vụ đầu độc này khi cho biết họ thuộc tổ chức quân báo Nga. Hai người đàn ông này nói rằng họ chỉ là du khách đến viếng thăm Salisbury.
Một số  người khác vì chỉ trích Điện Cẩm Linh đã chết trong những cái chết bí ẩn. Ông Boris Nemtsov, một chính trị gia nổi tiếng đã từng chỉ trích ông Putin, đã bị bắn hạ ngay trước Điện Cẩm Linh. Ông Boris Berezovsky được cho là tự tử. Rất nhiều ký giả can đảm cũng như thế. Ủy ban Bảo vệ Ký giả tính có đến 28 ký giả Nga đã bị sát hại kể từ năm 2000, tức năm Putin lên cầm quyền.
Bác sĩ riêng của ông Navalry nói rằng ngược lại với lời khuyên của bà, bệnh nhân của bà đã bị chuyển từ bệnh viện sang nhà tù. Bà cho rằng ông đã bị đầu độc. Có thể là một lời cảnh cáo mà cũng có thể là một cuộc mưu sát. Bị đưa trở lại nhà tù hôm thứ Hai vừa qua, ông Navalry cho rằng ông đã bị đầu độc khi bị cảnh sát giam giữ.
Một lời cảnh cáo mạnh mẽ từ Hoa Thịnh Đốn có thể cứu ông và những người khác.
Một lời cảnh cáo gởi đến Bắc Kinh cũng khẩn cấp không kém. Trong nhiểu tuần lễ, dân chúng Hương Cảng đã tham gia nhiều cuộc biểu tình ôn hòa chống lại một chính quyền lẽ ra phải được độc lập đối với Trung Cộng theo đúng mô hình “một đất nước, hai chế độ” như đã được thỏa thuận khi Hương Cảng được Anh Quốc trao trả lại cho Trung Cộng.
Người dân Hương Cảng đã biểu tình để phản dối một dự luật cho phép dẫn độ về Trung Cộng là nơi mà hệ thống tư  pháp nằm dưới sự kiểm soát của Đảng Cộng Sản. Những cuộc biểu tình rộng lớn đã diễn ra với sự tham gia của hai triệu người trong một lãnh thổ với dân số chỉ có 7 triệu người. Điều này cho thấy sự bất tín nhiệm của dân chúng đối với Trung Cộng rộng lớn và mãnh liệt biết chừng nào!
Bắc Kinh ngày càng tỏ ra mất kiên nhẫn và để lộ những dấu hiệu đáng lo ngại. Hồi tuần trước, phát ngôn viên của quân đội Trung Cộng, ông Wu Qian đã đưa ra một lời cảnh cáo đe dọa rằng các lực lượng quân sự của Trung Cộng sẽ được nhanh chóng đưa tới Hương Cảng nếu chính quyền tại đây yêu cầu. Ông cũng mô tả những cuộc biểu tình theo một giọng điệu rõ ràng cho thấy Bắc Kinh đang mất kiên nhẫn. Ông Wu nói rằng cung cách của những người biểu tình là điều không thể chấp nhận được.
Ông Wu tuyên bố như trên vào hôm thứ Tư. Sang ngày Chủ Nhựt, cảnh sát  cơ động  Hương Cảng đã mở một cuộc tấn công tàn bạo vào những người biểu tình. Có mặt trong cuộc bạo động hỗn loạn, thông tín viên Anna Coren của Đài CNN đã hoảng hốt lo sợ thấy rõ. Bà nói: những người biểu tình đã tỏ ra hoàn toàn ôn hòa.
Sang ngày thứ Hai, Trung Cộng đã đưa ra một cảnh cáo nặng lời nhứt khi tố cáo rằng những người biểu tình đòi dân chủ đang phạm “tội ác”.
Ai mà chẳng rùng mình lo sợ khi nghĩ đến những gì sẽ xảy ra với bàn bay của một chế độ đã từng tàn sát những người biểu tình tại Quảng trường Thiên An Môn cách đây 30 năm.
Khi những chiếc xe tăng càn quét tại Thiên An Môn, tổng thống Mỹ lúc bấy giờ là George H.W. Bush đã tức khắc công khai lên án chế độ (Trung Cộng), các tổng thống Mỹ khác cũng đã từng lên tiếng mạnh mẽ và dứt khoát chống lại cuộc đàn áp.
Dĩ nhiên, Hoa Kỳ đã nhiều lần thất bại và lịch sử nước này còn lâu mới không có vết nhơ, nhưng những lời đáng tin cậy của một tổng thống Mỹ vẫn có thể giúp vẽ ra những làn ranh đạo đức. Những lời như thế có thể hay cũng không thể làm suy suyển được một bạo chúa. Những lời như thế có thể hay cũng không thể ngăn chặn được một cuộc tàn sát. Nhưng ít ra chúng vẫn có thể giúp phân biệt được một hành vi chính đáng và một hành vi không chính đáng trong thời đại chúng ta. Ngay cả khi những lời như thế không thể chận đứng được một tai họa sắp xảy ra, chúng vẫn có thể khiến cho một bạo chúa khác phải suy nghĩ khi đứng nhìn từ xa.
Không gì thảm hại bằng cho Hoa Kỳ và thế giới khi Hoa Thịnh Đốn ngày nay đang được thống trị bởi một tổng thống nghĩ rằng không gì quan trọng bằng sự nghiệp của mình và tin rằng khích động hận thù kỳ thị chủng tộc trong nước là ưu tiên hàng đầu trong chương trình nghị sự của quốc gia.

(Frida Ghitis https://edition.cnn.com/2019/07/29/opinions/if-we-had-a-normal-us-president-russia-china-ghitis/index.html)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét